Tuy nhỏ nhưng quán mang dáng dấp theo kiểu các ngôi nhà ở xứ lạnh Đà Lạt, một vài khóm hoa ven đường, hàng rào bằng gỗ được sơn trắng, len men theo đó là những dây leo uốn quanh. Một không gian sân vườn chỉ vừa bố trí hai, ba bộ bàn ghế. Nhưng thế cũng đủ để tạo nên cái “riêng” cho quán. Cánh cửa sổ vuông vức cho ta nhớ về Đà Lạt, một chiếc bàn nhỏ cạnh đó dành cho ai thích ngắm những tia nắng nhè nhẹ từ trên mái ngói rơi xuống.
Điểm nhấn mà theo tôi nó mang ý nghĩa nhất cho không gian Riêng một góc trời chính là khu “giếng trời”. Một khoảng không trong một góc nhỏ, có ánh nắng chiếu thẳng vào mắt. Có thể thấy bầu trời xanh qua “giếng trời”. Khi ngồi ở đây, chúng ta có cảm giác góc trời mà chúng ta nhìn thấy đang được tách ly, đang cô đọng trong một bầu không vô bờ.
Nguồn tin: Tổng Hợp
Ý kiến bạn đọc