Trong không gian im lặng đến tĩnh mịnh của quán cafê Sớm Mai em lại hiện về trong anh, bóng dáng em còn đó mà anh tìm em tìm ở nơi đâu …
Nhấm ngụm càfê chợt làm anh giật mình em thấp thoáng chơi vơi, với nụ cười trong sáng, hồn nhiên ẩn hiện trên làn nâu sậm, khựng vài giây để nắm chặt chiếc tách càfê nóng thơm nồng, hương cafê hay hương da thịt của em ???....anh nuốt vội ngụm càfê vào lòng sợ em tan mất như những bong bóng dưới trời mưa tháng sáu mà khi xưa hai ta vẫn ngồi nhìn qua khung cửa Sớm Mai.
Nhưng không chết người anh khói lửa mà chết người em gái hậu phương ,người em gái anh yêu…bài hát chuyện tình hoa Sim cùa nhạc sỉ Anh Bằng với sự diển dạt của ca sĩ Như Quỳnh nói lên nỗi lòng của anh lúc mất em và như anh bây giờ không còn em chỉ vì những hung thần trên đường phố, hậu quả của con người khi lái xe đã không làm chủ được tốc độ va vào em sau buổi tan trường em với chiếc cặp trên tay trong tà áo trắng... anh không thể cứu được em khi Thượng Đế đã cướp mất em và có lẽ con người đang ghen với anh em ạ!
* * *
Quán càfê sớm mai có một điểm anh và em rất thích là vào buổi sáng có những chú sơn ca ríu rít trên cành cây cao bao quanh quán tạo nên một thứ âm nhạc của đất trời, nó cho người ta cảm nhận về thiên nhiên thực với hiện thật .Cuộc sống ngày càng bận rộn để có giây phút thư giãn cho chính mình vào những buổi sáng bên tách càfê con người như rũ đi những vướng bận lo toan về cuộc sống để tạm quên ưu phiền trong khoảnh khắc .
* * *
Từ ngày không có em, anh vẫn đến quán tìm cho mình một góc rồi âm thầm, lặng lẽ như chiếc bóng, để nhớ, để thương và nuối tiếc cho tới bây giờ và những ngày sau em vẫn mãi còn đọng lại trên làn nâu sậm trong cốc cafê nồng nàng của tối.
Tác giả: Nguyễn Hồng Lân
Ý kiến bạn đọc