Trong không gian im lặng đến tĩnh mịnh của quán cafê Sớm Mai em lại hiện về trong anh, bóng dáng em còn đó mà anh tìm em tìm ở nơi đâu …
Nhấm ngụm càfê chợt làm anh giật mình em thấp thoáng chơi vơi, với nụ cười trong sáng, hồn nhiên ẩn hiện trên làn nâu sậm, khựng vài giây để nắm chặt chiếc tách càfê nóng thơm nồng, hương cafê hay hương da thịt của em ???....anh nuốt vội ngụm càfê vào lòng sợ em tan mất như những bong bóng dưới trời mưa tháng sáu mà khi xưa hai ta vẫn ngồi nhìn qua khung cửa Sớm Mai.
Vị Cafe tuy đắng nhưng mọi người vẫn thích và không biết tại sao mình lại gắn liền với nó .
Suy cho cùng Cafe và tình yêu rất giống nhau. Cafe có đắng và ngọt nhưng sẽ ngon hơn nếu có đầy đủ cả hai vị đó, tình yêu có buồn và vui => sẽ thật đẹp nếu có cả hai vì tình yêu đó đã được trãi nghiệm.