Ngõ nhỏ phố nhỏ...I Start Up Coffee nằm ở đó, cuối con hẻm 45 Lê Hồng Phong, yên tĩnh và tách biệt khỏi một Đà Nẵng ồn ào náo nhiệt của mùa hè.
Quán là không gian để dân khởi nghiệp như anh em chúng tôi trao đổi tin công việc và những cơ hội việc làm mới hàng ngày.
Là nơi nghỉ ngơi chút buổi trưa ngắn ngủi của dân văn phòng làm việc xa nhà, giản dị thôi nhưng cũng đầy đủ gối, đệm, máy lạnh, nhạc không lời yên ả.
Tôi thích cái cảm giác trải nghiệm ở đó, vì dân công nghệ thông tin đến rất nhiều, buổi tối thỉnh thoảng vài ba lớp học tin học, anh văn của các bạn trẻ mới khởi nghiệp nhưng lại không có mặt bằng nên mượn không gian quán để dạy học.
Cuối tuần lại là sự thay đổi đầy sức sống của CLB anh văn tập trung, không phải một, mà đến vài ba CLB như vậy đã làm nên một cộng đồng trẻ đầy hoài bão.
Chủ quán, khuôn mặt khá ngầu, nhưng vóc dáng lại nhỏ nhắn, coi chúng tôi là những đứa em, chẳng phải ân cần, cũng chẳng phải không hiếu khách, nhưng cho chúng tôi cái cảm giác được về nhà, tự nhiên, thoải mái.
Những tối cô đơn, hứng bất tử lại xách xe máy chạy vội đến quán, uống một ly cafe sữa nóng, ngon bổ rẻ đối với sinh viên bọn tôi, pha kiểu capuchino Việt Nam , vừa đậm đà, vừa có bọt thơm thoang thoảng cafe rang xay... rồi cầm cây guitar gảy vài bản classic tự học, không biểu diễn, tự hát, tự đàn và cũng chẳng cần người nghe, chủ quán cũng chẳng nói gì, chỉ bảo "chú cứ chơi những gì chú thích, đừng rập khuôn quá, hãy thả hồn vì ở đây chơi đàn không cần biết nhạc lý mới hay"
Đơn giản, tôi thấy đó là nhà, với những cái cây không khí treo lơ lửng không cần tưới tắm, những cây nội thất úp ngược, hay đơn giản chỉ là cái lều thổ dân với bao kỉ niệm ngày thơ ấu ùa về.
Ở đây có những cuốn sách mà tôi mỏi mắt cũng không tìm ra, mượn về, chủ quán biểu ký mượn, "có sách hay thì đem tới để đó cho người khác xem em nhé."
Trà sữa ở đây cũng khá ngon vì mấy con nhỏ trong hội bạn tôi bảo thế, chạy từ Bách Khoa xuống uống mà cũng bởi vì nhớ cái hương vị của mấy thức uống, đơn sơ thôi nhưng đúng chất, đúng giá sinh viên là được...
Sinh viên, được gặp những người đi làm, khởi nghiệp khi còn trẻ, thất bại có và thành công cũng có trong số ấy nhưng một cái chung, họ xem quán nhỏ cuối con hẻm này như một ngôi nhà để yêu thương và gắn bó...
Tác giả: Cuội Làm Báo
Ý kiến bạn đọc